Đi đến cửa Thẫm Mộng Quân còn xoay người cố tình mà nói nốt ý tứ của mình:"Mà này, câu trả lời của em phải vừa vặn với ý của anh đó, nhớ chưa!"
Lời nói vừa dứt cũng là lúc cánh cửa phòng được mở ra rồi lại dứt khoát đóng sầm lại.
Mộc Nhiên khó khăn nhìn ra cánh cửa gào lên:"Này, Thẫm Mộng Quân anh trói tôi thật đó à!"
Cánh cửa vẫn đóng, ý tứ có lẽ cũng rất rõ ràng, Mộc Nhiên không kêu nữa, ngước mắt cô nhìn lên đôi tay bị trói chặt của mình mà chẳng cách nào cô có thể mở.
Bất lực, Mộc Nhiên đành thoái lui!
Thẫm Mộng Quân ngồi ở phía ngoài phòng làm việc bản thân cũng có việc cần giải quyết nhưng lâu lâu anh lại dừng bút dừng động tác đánh máy, cố tĩnh mà ghé tai để nghe xem Mộc Nhiên có gì cần mà gọi mình hay không.
Nhưng rồi hơn mấy giờ đồng hồ trôi qua bên trong vẫn không hề có bất kì động tĩnh gì quái lạ, có phần không yên lòng Thẫm Mộng Quân đứng lên muốn đi vào trong xem thử tình hình thế nào.
Thẫm Mộng Quân vừa đứng lên, chân còn chưa rời khỏi ghế, điện thoại liền đổ chuông, nhìn số điện thoại anh biết là số ở nhà gọi tới nên cũng liền bắt máy, ngồi lại xuống ghế anh mở lời:"Chú Thiệu, ở nhà có việc gì sao?"
Thiệu quản gia đứng sau cánh cửa nhìn ra hai vị khách, một nam một nữ trạc tuổi trung niên đang ngồi vui vẻ thưởng thức trà bánh ở phòng khách nói nhỏ:"Thiếu gia ở
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sac-tinh-kho-cuong/3092399/chuong-71.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.