Trans: Khánh Khánh
Thu Tuỳ sửng sốt một lúc mới phản ứng lại.
Sau khi choáng váng vài giây, ánh mắt cô rơi vào ba viên xúc xắc trên mặt đất.
Thu Tuỳ nhớ rõ, có tổng cộng ba viên xúc xắc, các con số lần lượt là sáu, năm và bốn, cộng lại thành mười lăm.
Con xúc xắc lăn tới chân giường được Thẩm Tấn lật từ năm thành sáu.
Cô nhìn chăm chú vào con xúc xắc ban đầu là năm.
Dù thấy hơi buồn cười nhưng cũng có chút muốn khóc.
"Thẩm Tấn", Thu Tuỳ không nhìn anh, ánh mắt chỉ rơi vào viên xúc xắc dưới chân giường, giọng nói rất nhẹ nhàng, "Sao anh còn gian lận?"
Người đàn ông đối diện tiếp lời cô bằng giọng điệu lười biếng và tự tin: "Vậy thì sao?"
Thu Tuỳ đột nhiên cảm thấy trong cổ họng dâng lên một hồi chua xót.
Những cảm xúc đang dâng trào trong cô không thể nào bị đè nén được, những cơn sóng lớn nối tiếp nhau ập đến, đánh bay mọi lý trí của cô.
Thu Tuỳ ngước mắt lên, lặng lẽ nhìn Thẩm Tấn. Một lúc sau, môi cô mấp máy.
"Thẩm Tấn", Thu Tuỳ không biết rốt cuộc Lâm Hoà Dự đã nói gì với Thẩm Tấn, nhưng cô đột nhiên cảm thấy điều đó không còn quan trọng nữa, những đau buồn không thể chịu đựng nổi mà cô từng không muốn bị Thẩm Tấn biết đến, nên từ chính miệng cô nói cho Thẩm Tấn: "Em chưa bao giờ là người may mắn."
Cô mím môi dưới, cảm thấy mắt mình có chút ươn ướt, vội chớp mắt.
"Giống
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sac-thu-om-tinh-ha/3532102/chuong-67.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.