Thẩm Tấn sửng sốt, trầm ngâm nhìn Thu Tuỳ một lúc.
"Cho nên", Thẩm Tấn giữa mày giật giật, mơ hồ cảm thấy lời này có ý gì đó, "Năm em học lại, không ở nhà chính mình mà sống ở nhà của Lâm Hòa Dự và Trương Gia Ninh?"
Trong giọng điệu của anh có sự hoài nghi rõ ràng, chuyện này nghe tới thật sự có chút hoang đường.
Trong gia đình bình thường có học sinh cuối cấp trung học sẽ cảm thấy như đang đối mặt với kẻ thù, chứ đừng nói đến một học sinh cuối cấp đang bắt đầu ôn thi lại, càng thêm sẵn sàng trận địa đón đầu quân địch.
Cho dù gia đình bận rộn không có thời gian bận tâm cũng nên nhờ người thân tin cậy hỗ trợ chăm sóc, sao có thể làm ra việc bỏ một đứa học sinh cuối cấp 3 ở nhờ nhà thầy giáo hoặc một người xa lạ.
Đôi mắt của Thẩm Tấn tối sầm, anh nhìn chằm chằm vào Thu Tuỳ một lúc, không thấy điều gì bất thường, nhưng một sự việc từ quá khứ đột nhiên xuất hiện trong đầu anh.
Khi đang học năm cuối trung học, một ngày nọ Thu Tuỳ vội vã đi về nhà, nghe nói là vì trong tiểu khu xuất hiện một vụ bắt cóc.
Lúc đó anh cảm thấy kỳ lạ, dò hỏi Thu Tuỳ tại sao không gọi bố mẹ đến đón.
Lúc đó cũng không nghĩ nhiều, nhưng bây giờ hồi tưởng lại, Thẩm Tấn rốt cuộc phát hiện có gì đó không ổn.
Bố mẹ của Thu Tuỳ dường như không quan tâm đến cô.
Ít nhất thì không giống
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sac-thu-om-tinh-ha/3515031/chuong-63.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.