Ngốn hết cả cái bàn ăn thịnh soạn cùng hai trái táo cộng một quả lê, Thiên Vũ mới cảm thấy năng lượng đời hắn đã dần dần quay lại. 
Nghĩ cũng bực thật! Vừa tỉnh dậy đã ngay lập tức trừng mắt sống chết không cho hắn bước đến, uổng công hắn đã phải thức khuya dậy sớm chăm sóc y suốt một đêm. Bây giờ thì hay rồi, làm ơn mắc oán! 
Thà cứ như lúc nãy, dù khóc lóc nũng nịu như hài tử quả thật rất phiền nhưng cũng rất đáng yêu. Không như lúc này! Hứ! 
“Ai nha tướng công! Chàng ăn trưa muộn thế? A, còn nữa, vẻ mặt điển trai khôi ngô tuấn tú của chàng sao lại nhăn thành thế này? Chàng làm như thế người ta sẽ đau lòng đến chết đó!” – Bát phu nhân Triệu Tiểu Tình nhà hắn vừa nghe hắn đang ở phòng ăn thì đã lập tức chạy đến, không quên cơ hội tìm cách hỏi thăm chuyện về thằng nhóc ma quỷ kia: “Thằng bé đó… nghe nói chàng đã…” 
Nàng chưa nói hết câu, Thiên Vũ đã ưu nhã mỉm cười nhưng lại phát ra một câu lạnh đến rợn tóc gáy : “Nàng có muốn chết không? Ta tiễn nàng một đoạn nhé?” 
Biết tình hình không ổn khi đã chọc giận Đường Thiên Vũ, Tiểu Tình rất thức thời vội xua tay chối bay: “Không không, thiếp chỉ thuận miệng nói ra thôi mà. Người ta nhớ chàng quá nên mới không lựa lời cân nhắc. Chàng hãy thông cảm cho ta nha ~” 
Đáng giận! Ta bị nó dọa đến mức phải về nhà mẫu thân tịnh dưỡng mấy ngày, cứ ngỡ tướng công sẽ vì mình mà đòi lại công 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sac-lang-phu-than/1311071/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.