Thấy Thiên Vũ lại tiếp tục thừ người ra suy nghĩ vẩn vơ về một chuyện gì đó, Thiên Thiên cáu bẵng lên tặng cho hắn một cái cốc mạnh vào đầu. 
“Ngươi làm gì đánh ta?” – Thiên Vũ trừng mắt. 
“Đánh ngươi như thế là còn nhẹ đó! Lấy khăn lại lau khô cho nó mau, muốn nó chết yểu vì bị cảm hả?” 
Thiên Vũ nhìn nhìn rồi lại hậm hực đứng lên, không hiểu sao hôm nay đối với hắn là một ngày vô cùng tồi tệ. món ngon tới miệng thì ăn không xong, nhờ Thiên Thiên giúp đỡ lại bị hắn mắng đến không còn manh giáp, cố gắng nhịn nhục lại bị cốc một phát vào đầu, thực sự là quá mức nhục nhã!! 
“Nè, ngươi đi mà lau!” – Thiên Vũ vất ngay cái khăn lên đầu Thiên Thiên, bực bội ngồi xuống bên cạnh quay mặt sang một bên nhíu mày không thèm để ý. 
Vốn dĩ Thiên Thiên định chầm chậm kéo cái khăn xuống rồi bay lại nhét vào miệng tên khốn kia cho đỡ tức, nhưng… Thiên Thiên vốn là một kẻ cao tay trong việc chọc tức người khác, làm như thế thì quá tầm thường, chưa đủ để bắt hắn trả giá nha! Xem hắn coi trọng đứa nhỏ này như vậy, chi bằng…. 
Thiên Thiên cười cười tiêu sái lau nhẹ những giọt nước đang đọng lại trên thân thể trắng mịn, không ngừng chặc lưỡi ngợi khen : 
“Da thật là đẹp nha! Không nghĩ tới làn da này đã từng mười lăm năm chưa hề được coi sóc…haizzz, tiếc là phải rơi vào tay một kẻ không biết thương hoa tiếc ngọc, nếu như ngươi chịu trở thành tình nhân của ta, biết 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sac-lang-phu-than/1311066/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.