Bên trong căn phòng mang sắc đỏ trầm u ám, gã đàn ông tởm lợm hôi hám thô bạo đẩy Tiểu Nguyệt lên giường rồi vồ lên người cô. Hàm răng cẩn vàng lóe lên dưới ánh đèn chùm, hắt màu sáng chói rọi rõ mọi khuyết điểm khiến cho khuôn mặt đầy sẹo lồi kia thêm phần xấu xí.
Tiểu Nguyệt vùng vẫy đẩy lão Xuyên bật ngửa ra phía sau, cô hoàn toàn có thể dùng một đòn hạ gục gã, nhưng thân phận của cô bây giờ không phải là một trung úy cảnh sát nữa, nên thay vì trấn áp ông ta như tội phạm cô phải ẩn nhẫn trong vỏ bọc nàng trinh nữ yếu đuối, vừa chạy trốn, vừa kích thích ham muốn bên trong con "ngựa đực" thích đem "của quý" đi chinh phạt kia.
Hai phút trôi qua, ngoài cửa vẫn không một động tĩnh. Lăng Thế Nghiêm không biết cô đang ở đây? Hay là biết nhưng cố tình lờ đi vì anh ta chỉ luôn xem cô là một công cụ để kiếm tiền? Có lẽ, cô đã tự đề cao bản thân mình quá chăng?
Đôi mắt trong vắt của Tiểu Nguyệt hơi cụp xuống, hy vọng cũng rơi rớt theo mấy tờ đô la mà lão Xuyên vừa tung lên không trung bay lã chã rồi đáp trên sàn gỗ. Gã ta dẫm bàn chân béo mập tới gần cô, nhe răng cười nham nhở:
"Lại đây với anh nào, có gì đâu mà phải sợ. Anh sẽ làm cho em thật sung sướng."
Số mỡ quá tải trong người không làm giảm đi tốc độ của lão Xuyên, chỉ cần sải dài vài bước gã ta đã ôm được Tiểu Nguyệt vào
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sac-gioi-cong-bac-hay-toi-ac/2715016/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.