Lăng Thế Nghiêm vừa dứt lời, thuộc hạ của Triệu Bảng từ bên ngoài hớt hải chạy vào nói nhỏ vào tai lão ta, thông báo lô hàng mới trong kho đã bị mất hơn một nửa. Sắc mặt lão đại Hắc Long tối đến mức cực điểm, ngay lập tức vung chân đạp thẳng vào bụng Triệu Khải khiến hắn ngã lăn quay.
"Khốn nạn! Tao nuôi mày lớn để mày âm thầm nuốt chửng tao à? Đừng có nghĩ tới ngày mai nữa, hôm nay tao nhất định sẽ giết chết thằng phản bội như mày!"
"Ông nội… ông nội nghe con giải thích đã!"
"Câm miệng!"
Vừa nói Triệu Bảng vừa đạp tới tấp vào người Triệu Khải, hắn ta nằm im chịu trận, mồm phun ra một ngụm máu lớn. Xung quanh chẳng có ai dám can ngăn, thế trận đã đổi chiều, Hắc Long có "mọt" đục khoét, bọn họ lại vừa động chạm tới Hoàng Lăng, khỏi cần nghĩ cũng biết, kể từ giây phút này trở đi Cổ Thành sẽ càng thêm khó sống.
Bầu không khí u ám giống như đang ngưng trệ, xác chết nằm đó, kẻ sắp chết cũng nằm ngay bên cạnh, mùi máu tanh ngòm chui thẳng vào cổ họng nhưng ai cũng phải im lặng mà cố nuốt, cho tới khi có một mùi khác lấn áp nó đi, ngôi gia trang nồng nặc một hương trầm, lồng đèn đỏ bị thiêu rụi trong ngọn lửa bập bùng cháy khét.
Cả đám người đồng loạt quay đầu nhìn xuống sân dưới, một kẻ nào đó hốt hoảng la lên: "Cháy rồi!"
Khói theo đường gió lùa qua lan can bằng gỗ khiến tất cả bàng hoàng. Triệu Khải vừa ngửa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sac-gioi-cong-bac-hay-toi-ac/2715010/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.