Hôm nay Tầm Vũ đã thật sự rất vui vì không những được Tôn phu nhân dạy nấu ăn mà còn được trò chuyện rất thú vị. Nhưng... thật ra vẫn có chút ngượng ngùng.
Và không biết trùng hợp thế nào mà hôm nay Dật Thần lại trở về vào bữa trưa, thế là... cả ba đã có một buổi cơm... khá gượng gạo.
- Dật Thần, nào! Nếm thử miếng thịt xào chua ngọt này đi, ngon lắm đấy! Con biết không, tất cả là do Tầm Vũ nấu cả đó, còn đặc biệt nấu những món con thích.
Không ngờ Tôn phu nhân lại thêm mắm thêm muối vào khiến cho Tầm Vũ ngại ngùng đến chính mặt. Rõ ràng là anh chỉ muốn học nấu ăn vậy mà bây lại trở thành một câu chuyện chứa đầy tình ý như vậy.
- Cậu ấy nấu? Mẹ đùa sao? Cậu ấy không đốt nhà là may lắm rồi.
- Đúng vậy, sao tôi có thể nấu được chứ, tất cả là nhờ có Tôn phu nhân cả. - Có chút không vui.
Tôn phu nhân nhìn hai người, không nói gì mà chỉ mỉm cười.
...----------------...
Sau bữa ăn trưa, Tôn phu nhân đã vào phòng làm việc của Dật Thần và nói chuyện riêng với anh.
- Có phải con... thích cậu trai Tầm Vũ đó rồi không?
- Mẹ! Mẹ nói gì vậy? Con sao lại đi thích cậu ta chứ???
Dật Thần vội vàng phũ nhận nhưng ánh mắt lại né tránh, hơn nữa lỗ tai cũng đỏ bừng hết lên, vừa nhìn là Tôn phu nhân đã biết anh đang nói dối, chỉ là... không muốn vạch trần.
- Mẹ cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sac-duc-khuynh-tam/2978125/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.