Cũng trong tối hôm đó, sau khi Dật Thần biết được người nhận Tầm Vũ vào công ty làm việc là Mạc Thế Ngân thì anh liền trở về biệt thự. Nhưng người đã không còn ở đây nữa, chỉ còn lại bức thư.
"Tôn Dật Thần, em phải đi rồi, có lẽ sau này chúng sẽ không còn gặp lại nữa, nhưng không sao đâu, rồi anh sẽ quên em thôi. Điều em thật sự muốn nói là em không giận anh đâu, chỉ là chúng ta dừng lại ở đây là tốt nhất, những chuyện trước kia anh cứ xem như là chưa từng xảy ra đi, được không?"
- Toàn là những lời nhảm nhí!
Sau khi đọc xong bức thư mà Tầm Vũ để lại, Dật Thần đã rất tức giận và đau đớn. Anh vốn không muốn dừng lại ở đây, càng không muốn quên những chuyện đã xảy ra, rõ ràng bọn họ đã từng ngọt ngào đến vậy.
- Nói quên là có thể quên được sao? Vạy thì ngay từ đầu em đừng bước vào trái tim anh, em cứ dứt khoát từ chối, dứt khoát phớt lờ anh không được sao? Bây giờ em muốn bỏ trốn? Đã quá muộn rồi, anh không cho phép. Càng không cho phép tên Mạc Thế Ngân đó có cơ hội lợi dụng em.
...----------------...
Thế là sáng hôm sau, anh đã lập tức đến công ty của Mạc Thế Ngân để đòi người, nhưng không những không đòi được người mà bị Tầm Vũ kéo anh ra ngoài.
- Anh làm gì vậy? Bị điên sao? Đây là công ty đấy, hôm nay là ngày đầu tiên em đến đây làm việc, anh đừng phá nữa được
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sac-duc-khuynh-tam/2978106/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.