Quả nhiên đứa con của Thái Ngọc không thể giữ được, chảy thành một vũng máu, ở giữa còn có một viên thịt dính dính.
Thái Ngọc thấy vậy trực tiếp hôn mê. Khi tỉnh lại cô ta khóc rống nói muốn gặp người đàn ông của cô ta. Người đàn ông kia đến nhưng chỉ nắm tay cô ta nói chỉ cần cố gắng sẽ còn có con nữa, ông ta sẽ không vứt bỏ cô ta.
Hai mắt cô ta đẫm lệ hỏi anh còn muốn lấy em sao, chuyện anh đã đồng ý với em có còn tính không.
Người đàn ông im lặng, mặt đầy nếp nhăn. Ông ta nói cô ta nghỉ ngơi cho tốt, chớ suy nghĩ quá nhiều.
Nếu người đàn ông muốn kết hôn, cho dù không còn con nữa ông ta cũng sẽ chỉ vì áy náy và thương tiếc mà càng đồng ý chắc chắn hơn. Một khi không thích, nói trắng ra là cho dù người phụ nữ có sinh con cũng chưa chắc bọn họ đã lấy, đơn giản chỉ trấn an, vừa dụ dỗ vừa lừa gạt vì muốn mang con đi thôi.
Chị Bối ở lại trong phòng bệnh với Thái Ngọc. Tôi nói tạm biệt hai người sau đó rời khỏi bệnh viện. Tôi tới chỗ đậu xe trước đó nhưng tài xế không có ở đây, tôi cho rằng tài xế đã ra ngoài mua đồ. Tôi dựa trên cửa xe chờ tài xế, kết quả tài xế chậm chạp không trở về, ngược lại có một đám khách không mời mà tới.
Người này hung thần ác sát, mồm miệng rất khách khí mời tôi theo bọn họ một chuyến nhưng vẻ mặt động tác lại như
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sac-du/2157791/chuong-53.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.