Tay cầm súng của tôi như bị thiêu đốt, tựa như đang bắt lửa, trước mắt sương mù dày đặc, trong sương mù tôi thấy được gương mặt của Chu Dung Thành, ông ấy không còn ôn nhu nữa, mà đang rất tức giận, ông ấy đứng cách tôi rất xa, tất cả đều trở nên mơ hồ, chỉ có ông ấy là khắc sâu rõ ràng trong mắt của tôi mà thôi.
Ông ấy chất vấn tôi tại sao phản bội ông ấy, lấy một đứa con hoang lừa gạt tình cảm của ông ấy.
Tôi gào khóc nói không có, tôi thật sự không biết.
Tôi lao về về phía ông ấy, tới bên cạnh ông ấy, tôi cố gắng ôm ông ấy, nhưng ông ấy lại không chút lưu tình đẩy tôi ra, ông ấy nói ông ấy hận tôi, đời này ông cũng không muốn nhìn thấy tôi nữa.
Ông ấy xoay người đi vào đám lửa đó, dù tôi có van xin như thế nào cũng không chịu đi ra ngoài, tôi không đi vào được, quanh quẩn bên ngoài biển lửa, bóng dáng ông ấy như ẩn như hiện, cho đến khi ông ấy ôm một người phụ nữ khác vào lòng.
Tôi tựa như chim sợ cành cong, hét khàn cả giọng kêu lên, Kiều Dĩ Thương ôm chặt tôi, ông ta ôm xiết tôi đến mức hít thở không thông, sau đó tôi từ từ trong tình cảnh đó mà tỉnh táo lại.
Ông ta có vô số cơ hội thừa dịp tôi thất thần cướp đi súng trong tay tôi, nhưng ông ta cũng không làm, ông ta tùy ý tôi chĩa súng vào ấn đường ông ta, đem sinh mệnh của mình giao phó
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sac-du/2157625/chuong-136.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.