Khi Chu Dung Thành ngậm lấy cánh môi tôi liền chạm vào miệng vết thương, đau đến nỗi thân thể tôi run lên, rên rỉ ra, phản ứng của tôi như cho ông ấy động lực phát cuồng và dụ dỗ, ông ấy càng hôn càng điên cuồng, như một cơn gió mạnh hút lấy tôi.
Từ khi tôi sinh non đến khi ông ấy nằm viện, ông ấy liền ngủ không thoải mái, đây đã là sự nhẫn nại cực hạn của ông ấy rồi, bình thường ông ấy có thể kiên trì không làm trong một tuần tôi đã cảm thấy không thể tưởng tượng nổi, một lần trước khi ông ấy đột nhiên phải đi công tác, lúc trở về thiếu chút nữa làm muốn chết tôi, thời gian kia tôi cũng không hỏi ông ấy, tôi cũng không biết ông ấy có đi tìm bạn xã giao hay không.
Thật ra vào độ tuổi này dục vọng của đàn ông đã giảm xuống rồi, năm hai mươi ba mươi tuổi làm chuyện đó rất thường xuyên, ở độ tuổi bốn mươi họ chỉ chú trọng tới chất lượng, có lẽ mười ngày mới đồng ý làm phụ nữ dễ chịu một chút, nhưng nhất định họ cũng có thể là cơn mưa tới để xoa dịu mảnh đất khô cẳn.
Gặp được Chu Dung Thành là tôi như nhặt được báu vật, ông ấy đã hơn bốn mươi tuổi rồi nhưng vẫn có tần suất như một chàng trai hai mươi, ngay cả dâm phụ trời sinh cũng sẽ không cảm thấy tịch mịch, kỹ thuật của ông ấy có chinh phục tất cả các dâm phụ.
Tôi rất lo lắng về việc hoạt động kịch liệt sẽ làm rách miệng vết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sac-du/2157583/chuong-157.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.