Thường Cẩm Lệ đi về phía phòng ngủ, mỗi bước cô ta tiến lại gần làm cho tim tôi lại nâng lên một hồi, dường như nhảy ra khỏi lồng ngực, thái độ không chút giấu giếm của Kiều Dĩ Thương khiến tôi rất khó hiểu, nếu ông ta có ý định ngăn cản thì chưa chắc đã không ngăn cản được, cô ta cho dù có nghi ngờ, cũng không thể xông lên như điên, nhưng mà ông ta lại không ngăn cản.
Tôi không đoán được ý định của ông ta là gì mà lại thờ ơ như vậy, tôi vô thức muốn khóa mình lại, chỉ cần không bị Thường Cẩm Lệ bắt tại trận đang thông dâm trên giường, thì sự tình sẽ không quá phức tạp, do hoảng hốt nên tay tôi có chút không nghe sai khiến vừa mới dùng ngón tay chạm vào ổ khóa thì cửa đã bị Thường Cẩm Lệ từ ngoài đẩy vào, theo quán tính đột ngột đập vào ngực tôi, tôi ngã về phía sau một bước, tôi và cô ta bốn mắt nhìn nhau trong không khí, vẻ mặt vốn đã mệt mỏi của cô ta đột nhiên biến sắc: “Bà Chu?”
Tôi buộc mình phải bình tĩnh và mỉm cười với cô ta, cô ta không có ý tốt, chỉ có sự thù địch mạnh mẽ: “Tại sao cô lại ở đây.”
Cô ta ngước qua đầu tôi nhìn vào chiếc giường ở chính giữa phía sau tôi, tôi vẫn chưa kịp thu lại tấm lụa tơ tằm chồng chất ở cuối giường và hai cái gối xếp cạnh nhau, ở giữa bị trũng xuống có dấu vết đã ngủ qua. Sắc mặt cô ta càng thêm tái nhợt khó chịu, quay ra
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sac-du/2157543/chuong-177.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.