Tôi mỉm cười, một câu cũng không nói, đóng cửa xe lại, hoàn toàn ngăn cách giọng của cô ta. Tôi nằm ở ghế sau nhắm mắt dưỡng thần, qua một thời gian không quá lâu thì cửa xe bị mở ra, Chu Dung Thành chạm vào gương mặt tôi đang ngủ mơ hồ, hôn lên trán tôi một cái: “Mệt sao.”
Tôi nói có một chút, ông ta cười ừ một cái: “Quay về nghỉ ngơi.” Ông ta ngồi xuống bên cạnh tôi, để tôi gối lên đùi ông ta, Kiều Dĩ Thương cũng ngồi vào chiếc Maybach bên cạnh, Thường Cẩm Lệ ngửi được mùi rượu nồng nặc dính trên quần áo ông ta, đưa tới cho ông ta một ly nước, lướt qua đỉnh đầu ông ta cười nhìn qua bên này, gõ cửa kính của cô bên kia, Chu Dung Thành lúc này mới quay qua một nửa, góc độ vừa hay cản trở quần áo trên vai và đùi tôi đã cởi nửa.
“Cục trưởng Chu, tối nay ngoại trừ một chút ngoài ý muốn, còn lại đều ổn.” Chu Dung Thành nói cũng tạm. Thường Cẩm Lệ dựa lên đầu vai Kiều Dĩ Thương, cười vô cùng quyến rũ: “Chuyện làm ăn của cục trưởng Chu sắp đánh vào Hương Cảng, thật là đáng chúc mừng.”
“Còn chưa hoàn toàn xác thực, tin tức của bà Kiều thật là linh hoạt.” Thường Cẩm Lệ cười nói anh hùng tiếc anh hùng, tôi và bà Chu đều là phụ nữ lả lướt thất khiếu, mới có thể ăn ý được như thế. Tài xế ngồi ở ghế lái hỏi có muốn đi không, Chu Dung Thành giơ tay ngăn lại, ông ta cười nhìn Kiều Dĩ Thương: “Làm ăn ở đâu tôi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sac-du/2157528/chuong-185.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.