Chiếc xe đậu ở bãi đất trống bên ngoài một nhà hàng năm tầng, trên bậc thềm trải một tấm thảm đỏ dài, phía cuối tấm thảm đỏ là cánh cửa pha lê to đẹp lộng lẫy, nhìn xuyên qua có thể thấy được ánh đèn sáng rực rỡ sắc màu.
Tại sảnh yến tiệc, có vô số những cô gái cao ráo diễm lệ đang cùng mấy người đàn ông nói cười không ngớt, xinh đẹp vô cùng. Hai vòng hoa khổng lồ cùng thác phun nước tạo nên cảnh tượng kì thú, phản chiếu vẻ lịch lãm của đàn ông cùng nét đẹp tuyệt trần của phụ nữ.
Đây dường như là địa điểm tổ chức tiệc tối.
Hồng Bách đậu xe ở một chỗ rộng rãi, ra hiệu cho nhân viên trông xe, nói với anh ta rằng đây là chiếc xe có nhiệm vụ đưa đón ông Kiều từ đặc khu, hai bên trái phải không cho phép đậu xe, để tránh những rắc rối sau khi rời đi.
Khi nhân viên trông xe nghe thấy đó là Kiều Dĩ Thương, dù cách một tấm kính tối đen như mực cũng lập tức cúi chào, Kiều Dĩ Thương hạ tấm kính che xuống phân nửa, đưa cho anh ta hai tờ tiền. Tôi mỉm cười tựa vào ngực ông ta: “Tối nay toàn là những vị khách quý có máu mặt, những nhân vật nổi tiếng ở tỉnh Quảng Đà không phải chỉ có hơn trăm người thôi hay sao? Gặp rồi sẽ quen mặt mất.”
Ông ta dùng đầu ngón tay quấn lấy một lọn tóc dài: “Cô Hà vậy mà cũng có lúc sợ hãi.”
Tôi nằm bò trên ngực ông ta như thể người không xương, phà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sac-du/2157495/chuong-201.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.