Kiều Dĩ Thương dứt khoát cởi áo gió ra ném cho Hoàng Mao, bên trong ông ta mặc một chiếc áo sơ mi mỏng màu đen, ánh mặt trời dần lặn bao phủ trên người ông ta, chiếc áo sơ mi ôm sát vào da thịt, lộ ra cơ ngực cường tráng đầy đặn, nơi cường tráng nhất trước ngực bị che bởi chiếc cà vạt màu bạc treo trên cổ, khí chất lạnh lùng và kiêu ngạo, ông ta hỏi đường chủ Phùng muốn chơi như thế nào.
Đường chủ Phùng nhìn thấy điệu bộ quét sạch toàn quân của ông ta, cười chế nhạo: “Đương nhiên không phải tôi chơi với ông chủ Kiều rồi, đối với ông tôi không mảy may có thể nắm được phần thắng, nếu như ông lật lại tôi, thì làm sao tôi báo cáo với già K? Hay là chơi hạng mục nào có thể đảm bảo cho tôi và khiến ông kích thích.”
Đường chủ Phùng chỉ vào tôi và Thường Cẩm Hoa đang treo lơ lửng trên cao: “Chọn một trong hai người, hai người phụ nữ chỉ có thể cứu một người. Chuyện này là ông chủ Kiều không biết đường từ trước, phá hoại quy củ của đường đi. Đã làm xáo trộn địa bàn của già K còn đánh người của ông ta, già K niệm tình ông là lão đại của vùng Tam Giác Vàng , dặn dò tôi phải tôn trọng ông, để ông tự lựa chọn. Một phút thời gian ông cho tôi kết quả, người còn lại ông không lấy, tôi đem đến cho già K, xử lí cô ta như thế nào ông không cần quan tâm. Chuyện này xem như đã hòa rồi. Nếu không Tam giác vàng làm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sac-du/2157417/chuong-240.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.