Tôi cầm súng từ cục thành phố đi ra, các tòa nhà và cây cối bốn phương tám hướng đã hoàn toàn bị che khuất trong màn đêm, lính cảnh vệ ở trạm gác làm nhiệm vụ nghiêm hướng về tôi cúi chào, tôi dừng bước lại, ngẩng đầu lên nhìn khuôn mặt của người trẻ tuổi xa lạ kia: “Cậu cũng quen biết tôi.”
“Cục thành phố đều biết bà Chu.”
Tôi nghi hoặc hỏi cậu ta chúng ta đã từng gặp nhau chưa.
Giọng nói của cậu ta âm vang có lực: “Tôi đã từng làm tài xế tạm thời của bộ trưởng Chu, ở trên xe của ông ấy đã từng nhìn thấy ảnh chụp của cô, treo ở trước kính chắn gió.”
Trái tim của tôi chợt nhói đau, hốt hoảng đưa tay ra che lại, hồi lâu mới từ trong cơn nhói đau như vậy mà giẫy giụa thoát ra.
Nó giống như gặp một cơn ác mộng.
Ba năm qua nay tôi cuối cùng đã bỏ lỡ những gì, một mặt của anh ấy mà tôi chưa bao giờ biết đến.
Tôi căn bản không biết rằng anh ấy khắp mọi nơi đều mang theo bên mình ảnh của tôi, đối với tôi như thể không thể cắt đứt được.
Sau khi có được tôi, anh ấy chỉ cùng tôi làm tình.
Anh ấy đã cho tôi sự trung thành, sự nuông chiều và dung túng không hợp với thân phận cao cao tại thượng của anh ấy. Tình cảm mà anh ấy chôn chặt trong đáy lòng, so với tôi cảm nhận được còn sâu sắc hơn.
Nhưng thật đáng tiếc cuối cùng không giữ lại được.
Cám dỗ trên đời này
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sac-du/2157406/chuong-246.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.