Chúng tôi đứng hôn nhau dưới mưa lâu thật lâu, đến độ đầu lưỡi đều tê dại hết cả, bờ môi cũng mất hết cả cảm giác, tiếng mưa trên mái hiên càng lúc càng nặng hạt như thể đất trời cùng rung động, khiến người ta cảm thấy ngột ngạt, giọt mưa đập trên mái ngói như tan vỡ hết cả, màn trời như nuốt chửng cả tòa nhà này, vùi lấp hai người chúng tôi trong đó.
Kiều Dĩ Thương buông tôi ra sau màn hôn dài dằng dặc, giữa hai cánh môi giăng mắc một sợi tơ óng ánh, chẳng biết là nước miếng của ai nữa.
Ông ta đắc chí dùng đầu ngón tay quệt đi hương vị của mình trên môi tôi: “Mấy người phụ nữ ở phủ nhà họ Thường không phải là đối thủ của cô.”
Tôi nhìn thẳng vào đôi mắt sâu lắng và sắc bén của ông ta: “Anh nghe ngóng được gì vậy.”
Ông ta nói, tất cả mọi chuyện về tôi ở đây.
Tôi biết rõ Kiều Dĩ Thương có tai mắt ở phủ nhà họ Thường, cũng có thể nói con át chủ bài chế địch lớn nhất của ông là Đường Vân Lan, cô ta dùng lý do để thay thế tôi mà ở lại phủ họ Thường để nằm vùng, quan sát từng động tĩnh của lão Thường, những chuyện làm ăn, tiếp khách qua lại ; thế nhưng xét bụng dạ của Kiều Dĩ Thương, ông ta chắc chắn sẽ không tin tưởng loại phụ nữ ham vinh hoa phú quý sẽ có lòng trung với mình như thế nào, chắc chắn ông ta vẫn còn cài cắm thêm những người khác, những người kia cũng đang đứng ở một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sac-du/2157374/chuong-261.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.