Tôi ngồi bệt ở trên mặt đất lạnh lẽo đầy thất thần, dãy hành lang trong chốc lát im ắng đến mức không cần thiết, lại truyền đến những tiếng bước chân nhẹ nhàng, dừng lại ở bên ngoài cửa, không hề lập tức xuất hiện, sau khi mấy người cả nam cả nữ nói chuyện thầm thì sột sột soạt soạt xong, có bóng người tiến vào, Tát Minh Kiều đổi một bộ váy đen sạch sẽ thẳng thớm, cổ áo dựng thẳng lên che khuất đi cái cằm tinh xảo, lộ ra đôi môi đỏ hồng diễm lệ. Tên tâm phúc kai đứng ở dưới mái hiên chờ đợi, cô ta chậm rãi đi tới gần tôi, bàn chân tí tách có nước mưa rơi xuống.
Trên mặt cô ta xuất hiện một nụ cười nhợt nhạt, cánh cửa bị tiếng gió thổi làm lay động vài cái, cô ta dùng một chân cố định lại, liền để lộ ra ra một cái vệt nước loang lổ, tôi nhìn chăm chú vào không khí hỗn loạn bên ngoài, không hề có phản ứng.
“Hà tiểu thư đã ở đây nghiện rồi, không muốn đi nữa phải không.”
Tôi đã nhìn thấy Tát Minh Kiều, sắc sảo và mạnh mẽ, quyến rũ và gian ác, cô ta giỏi về chiến đấu, cũng giỏi về bài binh bố trận, là một người phụ nữ cực kì đáng sợ, là một đối thủ mạnh mẽ. Thế nhưng trực giác nói cho tôi biết, những gì cô nhìn thấy vẫn là không đủ, một người phụ nữ có thể trở thành trùm buôn thuốc phiện, chỉ một người mà khiến cho mấy ngàn tên buôn ma túy Thái Lan tâm phục khẩu phục, trung thành đi theo cô ta
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sac-du/2157266/chuong-315.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.