Tôi cố gắng bình tĩnh, vì để không lộ ra vẻ chột dạ, giọng nói cố gắng ngang ngược hơn nói: "Sao nào, nơi ăn chơi của Vân Giang, tôi không thể đến sao. Phàm là cứ đụng phải cô Tát Minh Kiều, chính là tôi có mưu đồ gây rối, đây là quy định do nhà ai đưa ra vậy.”
Ông Hồ liếm liếm môi, gật đầu với tên tay sai ở sau lưng tôi, tên tay sai khom người cúi đầu gọi một tiếng ông, ông ta hỏi người này là ai.
Tên tay sai lại gần lỗ tai và nói với ông ta vài câu, sắc mặt của ông ta tức khắc có chút ngưng lại: "Vợ bé thứ sáu?”
Tên tay sai quay đầu lại nhìn nhìn tôi, lúc này đây mới nói được một lúc, biểu cảm của ông Hồ thay đổi trong nháy mắt khiến tôi cảm thấy rất thú vị, tôi thong dong nhìn thẳng vào ông ta vài giây, ánh mắt ông ta giống như đứng hình, dừng lại ở trên mặt tôi hoảng hốt một lúc. Sự tiếp đãi của Thường Bỉnh Phát, sống đến cuối cùng lại còn có một khoản tiền kế thừa, tuyệt đối không phải vật trong ao, ông ta không rõ nội tình cho nên không chọc ngoáy gì cả, dứt khoát im lặng không nói một tiếng.
Tát Minh Kiều cười như không cười liếc về phía người bên cạnh Kiều Dĩ Thương, cô ta lựa chọn cho mình sự trong sạch: "Sao lại dẫn Hà tiểu thư tới đây, là tôi dặn dò sao? Các cậu mắt mù hết rồi à, dám làm càn như vậy.”
Tên tay sai nói Hà tiểu thư rất lén lút, từ sau khi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sac-du/2157260/chuong-317.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.