"Một nụ cười.. sưởi ấm linh hồn giá lạnh"
Cậu bé Tigya mười lăm tuổi đang trên đường đến tòa lâu đài. Nó vòng qua khu rừng và đi ngang qua một cái vách núi. Tigya dừng lại, bước lại gần nhìn xuống bên dưới. Nó không phải là kẻ sợ độ cao, nhưng với góc độ như thế này thì nhìn mọi thứ đúng là rợn cả da người.
- Cha mẹ ơi! Thật là sâu quá. Mình nghe nói bên dưới những thung lũng thế này thường hay có ác quỷ sinh sống thì phải?
Nó lẩm nhẩm. Cùng khi đó một cô gái cũng đi ngang qua vách núi ấy. Cô chợt trông thấy Tigya đứng sát mép núi, cô gái liền hoảng hốt la lên.
- Này cậu bé! Ở đó rất nguy hiểm.
Tigya bị giật mình bởi tiếng hét của cô. Nó hơi mất thăng bằng rồi lấy lại bình tĩnh.
- Kẻ nào làm ta giật mình thế?
Nó quay lại quát lên và bỗng nhiên im lặng khi thấy cô gái. Miệng nó vẫn còn há hốc vì kinh ngạc.
- Cha mẹ ơi! Một thiên thần. - Nó suy nghĩ bâng quơ.
- Chị.. chị là ai thế?
Tigya hỏi.
- Này nhóc! Vào đây, ở đó rất rất nguy hiểm đấy.
Cô gái gọi. Nó nhìn cô trong đầu bỗng lóe lên một ý nghĩ gì đó. Sau đó nó liền khóc sướt mướt.
- Làm sao đây? Em không muốn sống nữa..
Nghe Tigya nói thế cô gái liền hoảng hốt.
- Này. Đừng có nói linh tinh. Tại sao em lại không muốn sống chứ?
Tigya cười thầm trong lòng, nó biết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sac-do-cua-hoa-binh/3422608/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.