Tôn Vũ Linh ngẩng mắt nhìn lại, liền thấy Mục Thành Quân đã đi tới trước mặt.
Đuôi mắt Tô Thần liếc thấy một bóng người đàn ông. Mục Thành Quân đứng bên người cô, dừng bước, lặp lại lời vừa nãy một lần nữa, “Tôi chính là Mục Thành Quân, cô kêu ta có việc?”
“Không không không, không phải…” Tôn Vũ Linh lập tức phủ nhận. “Không phải thế.”
“Vậy cô kêu tôi làm gì?”
“Tôi…” Tôn Vũ Linh á khẩu không trả lời được.
Tầm mắt Mục Thành Quân nhìn về phía Tô Thần, “Không phải đi toilet sao? Chờ cô nửa ngày không thấy trở lại.”
“Gặp người coi như có quen, cô ta ngăn tôi, không cho tôi đi.”
“Câu ‘chó ngoan không cản đường’, cô không nói cho cô ta nghe?” Mục Thành Quân không chút khách khí, nói.
Trên mặt Tô Thần hơi hiện ra nét cười, “Tôi nói chứ, nhưng người ta vẫn không cho.”
Khóe miệng Tôn Vũ Linh run run, bước chân muốn bỏ đi, nhưng lại thực không cam lòng, “Anh Mục, tôi với Tô Thần trước kia là bạn học, hôm nay gặp được, khó tránh khỏi ôn chuyện mấy câu.”
“Vậy ư? Nhưng vừa rồi hình như tôi còn nghe được bốn chữ ‘người đã có vợ’.”
Tô Thần cụp mắt. Sắc mặt Tôn Vũ Linh đã khó coi tới cực điểm, nhưng nếu Mục Thành Quân đã nói đến chuyện này, cô ta cũng dứt khoát không sợ.
“Anh Mục, tôi là thấy Tô Thần ở bên anh, cho nên tò mò quan hệ của hai người.”
“Hình như tôi không quen biết cô, không cần phải giải thích gì với cô.”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sac-dep-kho-cuong/2121692/quyen-4-chuong-251.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.