Editor: Dế Mèn
Hứa Lưu Âm cuống quít bảo vệ trước người Mai Dịch Hiên, hét với Mục Kính Sâm, “Anh muốn làm gì?”
“Còn biết rõ mà cố hỏi nữa sao?”
Hứa Lưu Âm cũng bị làm cho lơ mơ, cô nhìn bộ dạng của Mục Kính Sâm, thực sự có chút đáng sợ. Cô không khỏi lùi lại, nhưng Mai Dịch Hiên vẫn đứng tại chỗ bất động. Một chân Hứa Lưu Âm đạp phải mu bàn chân anh ta, phát hiện anh ta vẫn đứng im, cô cuống quít quay đầu lại, hai tay đẩy người anh ta, “Anh chạy cho mau đi chứ!”
“Tôi không đi.”
“Giờ không phải lúc tỏ anh hùng.”
Mai Dịch Hiên nhìn chằm chằm người đàn ông đối diện, “Nếu anh ta muốn đánh thật, dứt khoát đánh chết tôi luôn đi.”
Hứa Lưu Âm nghĩ thầm, hẳn là Mai Dịch Hiên sĩ diện rồi. Cô nhíu chặt mày, đè tiếng nói tới mức chỉ có hai bọn họ nghe được: “Hữu dũng vô mưu cũng vô dụng. Tôi với anh chẳng ai là đối thủ của Mục Kính Sâm. bây giờ tôi bảo anh đi, chẳng lẽ lại chê cười anh sao?”
Một màn này rơi vào mắt Mục Kính Sâm, cơn nóng trong lòng anh càng lên thêm.
Người đàn ông bước nhanh tới, Hứa Lưu Âm vừa xoay người lại, liền thấy Mục Kính Sâm đã sắp chạy tới trước mặt. Hai tay cô vội vàng đè cánh tay anh lại, “Nơi này là nơi công cộng, anh đừng có xằng bậy.”
“Em cũng biết nơi này là nơi công cộng? Trước kia trước mặt mọi người sao em không đút đồ ăn với anh?”
Xem đi, đây
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sac-dep-kho-cuong/2121684/quyen-4-chuong-243.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.