“Xuống xe làm gì?” Mai Dịch Hiên nhìn kính chiếu hậu. “Em muốn đi với anh ta?”
“Tôi không muốn đi với anh ta, nhưng tôi cũng không thể đi theo anh được.”
“Tôi đây không phải đang giúp em sao?”
Hứa Lưu Âm kéo tay cầm cửa xe, cửa lại không chút sứt mẻ.
“Đây đều là khóa tự động, đừng uổng phí sức lực.”
“Anh đưa tôi đi gặp khách hàng đi, tôi thực sự có việc gấp.”
Xe Mục Kính Sâm bám rất sát phía sau, đây lại là khu đông đúc, Mai Dịch Hiên không thể nào cắt đuôi anh được.
Mục Kính Sâm nắm chặt tay lái, đôi mắt gắt gao nhìn chằm chằm về phía trước. Anh nhớ kỹ biển số xe, gọi một cú điện thoại cho huấn luyện viên ở sân huấn luyện, bảo anh ta mau đi tra đây là xe của ai.
“Nếu bây giờ tôi đưa em đi gặp khách hàng, em cảm thấy anh ta sẽ từ bỏ theo dõi em sao?”
“Thế cũng đâu liên quan tới anh đâu.”
“Nếu tôi đưa em về nhà tôi, sẽ chứng tỏ hai chúng ta quan hệ không bình thường, chẳng lẽ em không nghĩ muốn cắt đứt sạch sẽ với anh ta? Chỉ cần chặt đứt niệm tưởng của anh ta, sau này anh ta sẽ không quấn lấy em nữa.”
Lời nói có lý là thế, nhưng Hứa Lưu Âm cũng không dễ dàng chui vào trong cái thòng lọng của anh ta.
“Tôi lại không muốn ra khỏi ổ sói, lại vào phải hang hổ.”
Mai Dịch Hiên bật cười, tay chỉ chỉ vào mình, “Em nghĩ tôi là hang hổ?”
“Tôi không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sac-dep-kho-cuong/2121675/quyen-4-chuong-234.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.