Xe của Mục Thành Quân nhanh chóng khởi động, sau đó bỏ đi.
Phó Lưu Âm nhìn về phía cổng ký túc xá. Triệu Hiểu vẫn chưa ra, cô với Hàn Cạnh cũng chẳng có gì để nói.
Cô nhấc chân đi vào ký túc xá. Lúc đẩy cửa phòng ký túc xá vào, cô thấy Triệu Hiểu nằm trên chăn, mấy cô bạn chung phòng không có ở đó. Phó Lưu Âm khẽ gọi: “Triệu Hiểu?”
Cô bước tới, đi tới trước giường. Triệu Hiểu nâng cánh tay che mắt mình ra, “Âm Âm, cậu đến rồi.”
“Ừm.”
Triệu Hiểu gắng gượng ngồi dậy, “Anh ta đâu?”
“Cũng tới rồi, đang ở ngoài ký túc xá.”
Triệu Hiểu ngơ ngẩn nhìn chằm chằm xuống đất, “Âm Âm, tớ có chút sợ.”
“Tớ hiểu.” Tay Phó Lưu Âm đè mu bàn tay Triệu Hiểu. “Nếu không...”
Cô muốn nói, nếu không đừng đi đi.
Thế nhưng lời nói còn chưa nói ra khỏi miệng, Triệu Hiểu đã đứng dậy, cô ấy cầm lấy túi xách treo ở bên cạnh, “Đi thôi.”
Phó Lưu Âm theo sau Triệu Hiểu, hai người đi ra ngoài ký túc xá. Hàn Cạnh đứng dưới một cây đại thụ, nhìn thấy sắc mặt Triệu Hiểu tái nhợt, cậu ta cũng không nói nhiều lời, “Tôi kêu xe.”
Cậu ta lấy di động ra gọi xe. Phó Lưu Âm và Triệu Hiểu cứ đứng như vậy, chưa được một lúc, xe chạy tới.
Hàn Cạnh ngồi vào ghế lái phụ, Phó Lưu Âm và Triệu Hiểu ngồi phía sau.
Tài xế xác nhận lại nơi đến với bọn họ, “Đi bệnh viện Tinh Cảng à?”
“Phải.” Hàn Cạnh trả lời.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sac-dep-kho-cuong/2121610/quyen-4-chuong-169.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.