Bệnh viện Tinh Cảng.
Trong phòng bệnh sang trọng bậc nhất, cửa sổ được mở ra, hiện tại tiết trời cũng ấm áp, lâu lâu cần có gió thổi vào.
Quản gia nói Tưởng Đông Đình đi vào phòng nghỉ bên cạnh.
"Ông chủ, chuyện lớn rồi!"
"Sao cơ?"
"Người nằm trong phòng bệnh kia thật ra không phải Tưởng tiên sinh ạ."
Tưởng Đông Đình bị một vố kinh hãi: "Sao lại thế?"
"Vừa rồi tôi nhận được điện thoại, Tưởng tiên sinh dẫn cô Hứa ra ngoài ăn cơm, bị người ta nhìn thấy. Ngài xem tin tức đi ạ!"
Quản gia nói đến đây thì bật TV trong phòng nghỉ lên. Tin tức về Tưởng Viễn Chu ùn ùn kéo đến, tầm mắt Tưởng Đông Đình nhìn chằm chằm vào màn hình, nhìn thấy con mình và Hứa Tình Thâm ra vào có đôi. Nó khỏe mạnh mà đứng ở kia, khỏe mạnh đi đứng được, cả cơ thể luôn bày ra trạng thái tốt nhất.
Tưởng Đông Đình kích động chỉ vào TV: "Đây là tin hồi nào?"
"Ông chủ, chính là tin hôm nay ạ."
"Tôi không tin!"
Quản gia không ngờ Tưởng Đông Đình cố chấp như vậy.
"Ngài xem ngày đi ạ."
"Đó thật là Viễn Chu?"
"Là cậu Tưởng, ngàn thật vạn thật ạ! Tôi đã cho người tới canh chừng trước cổng Hoàng Đỉnh Long, vừa nãy mới thấy cậu Tưởng về, ảnh chụp cũng chụp luôn rồi ạ."
Khóe miệng Tưởng Đông Đình run run, thân người lui ra sau, chân đụng phải sô pha rồi ngồi xuống.
"Nó hẳn biết tôi lo lắng cho nó bao nhiêu. Tôi gần như không ngủ,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sac-dep-kho-cuong/2121540/quyen-4-chuong-99.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.