“Vâng!”
Lão Bạch nhận được lệnh, đứng dậy đi ra bên ngoài làm việc.
Vạn Dục Ninh muốn xem một chút, Hứa Tình Thâm có thể moi ra được thứ gì. Thật ra cô căn bản không biết rõ ràng câu chuyện, người thay cô làm việc không để cho cô nghe thấy, cũng là chuyện tốt, tránh lộ ra chân tướng.
Vạn Dục Ninh cho rằng đó là lý do, tiếp theo những tiếng ồn ào trong Cửu Long Thương, một chút cũng không liên quan đến cô.
Cô xoay người ra khỏi phòng ăn, nói với người giúp việc: “Còn không dọn cơm? Tôi đói bụng rồi.”
“Tưởng tiên sinh chưa có căn dặn.”
Lão Bạch dẫn theo người tiến vào, Tưởng Viễn Chu cho bọn họ lên lầu trước, anh nhìn Hứa Tình Thâm: “Chúng ta ăn cơm thôi.”
“Vâng.”
Mấy người họ ngồi vào bàn ăn, tự theo đuổi suy nghĩ của mình, Hứa Tình Thâm uống thuốc trước, Vạn Dục Ninh khẩu vị không tệ, vừa ăn một chén cơm nhỏ, Lão Bạch đã đi xuống: “Tưởng tiên sinh, có phát hiện.”
Tưởng Viễn Chu đặt đũa xuống, với tay giữ Vạn Dục Ninh lại: “Đi, cùng nhau lên đó xem một chút.”
“Tại sao?” Vạn Dục Ninh hoàn toàn nghĩ không ra: “Các người tìm đồ của các người, liên quan gì đến em?”
Mặt Tưởng Viễn Chu lạnh tanh, lực tay tăng thêm, gần như kéo xệch Vạn Dục Ninh đến cầu thang. Hứa Tình Thâm theo phía sau, mấy người họ đến lầu ba, Vạn Dục Ninh bước vào phòng nhìn thấy đồ đạc bị lật giở bừa bộn, cô ta tỏ ra tức giận: “Các người làm gì vậy? Ai
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sac-dep-kho-cuong/2121410/quyen-2-chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.