Editor: Lưu Tinh
Tưởng Viễn Chu không nói nên lời, lúc này anh cũng không biết mình có thể nói cái gì. Chính xác mà nói, hẳn là anh đã nghe lầm rồi chăng.
Ánh mắt hai người giao nhau, Tưởng Viễn Chu vươn tay ra muốn đỡ cô dậy nhưng Hứa Tình Thâm đẩy tay anh ra
“Em ngồi xổm thế này từ lúc nào?”
Hai tay Tưởng Viễn Chu buông thõng trên mặt đất, buộc chính mình phải nhắc lại đề tài vừa rồi.
“Em nói cái chết của Phương Thành, em tin là không liên quan đến anh?”
“Đúng vậy.”
Sắc mặt anh cũng không có chút gì là hứng khởi.
“Em tin lời giải thích của anh sao?”
Hứa Tình Thâm khẽ lắc đầu: “Không phải.”
Tưởng Viễn Chu thấy khó chịu: “Em nói cho rõ ràng đi.”
“Không muốn nói.” Hứa Tình Thâm giữ nguyên tư thế ngồi đó, ánh mắt thất thần.
Thực sự đây là lần đầu tiên Tưởng Viễn Chu gặp phải tình huống như vậy. Anh buồn phiền đứng dậy, đi vài vòng trong phòng. Nói thật, nếu đổi lại là người khác anh sẽ dứt khoát một cước đá văng ngay. Nhưng cô là Hứa Tình Thâm, dường như cô là khắc tinh của anh, chuyên gây khó dễ cho anh.
“Em nói đi.”
Tưởng Viễn Chu không còn cách nào khác, ngồi xổm xuống trước mặt Hứa Tình Thâm, giọng nói mang theo vài phần bất đắc dĩ, đành phải chịu thua trước cô.
“Em muốn thế nào thì mới chịu đứng lên?”
Bộ dạng này của Hứa Tình Thâm, biểu cảm của cô, nét mặt của cô, tất cả chân thật đến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sac-dep-kho-cuong/2121399/quyen-2-chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.