Trong lòng Phương Thành hiểu rõ nhất, câu em yêu anh này của Hứa Tình Thâm, trong đó pha lẫn những tình cảm đầy phức tạp.
Gần hai mươi năm làm bạn, toàn bộ bị hủy hoại bởi những tổn thương trong một năm này.
Trước đây anh phản bội lòng tin, anh tận mắt chứng kiến trái tim của Hứa Tình Thâm dần dần được người đàn ông khác sưởi ấm, thật ra Phương Thành và Hứa Tình Thâm đều hiểu rõ, cho dù anh bệnh tình của anh có trầm trọng hơn hay khỏi hẳn, nếu muốn khôi phục lại thân phận người yêu, nói thì dễ làm mới khó nhường bao?
Chỉ là bệnh của Phương Thành đến như núi lở, họ không kịp bàn sâu hơn.
Bên ngoài phòng bệnh.
Tưởng Viễn Chu đã chuẩn bị tâm lý thật tốt, Hứa Tình Thâm không lên tiếng, anh khẩn trương gia cố ba tầng phòng ngự trong tim mình. Chỉ là, vậy thì có ích gì cơ chứ? Một chữ “yêu” của Hứa Tình Thâm, biến thành một lưỡi dao sắc nhọn lạnh thấu xương thẳng hướng anh đâm tới, trái tim rỉ máu tươi, từng giọt, từng giọt.
Còn Hứa Tình Thâm còn ngang nhiên tăng thêm ba chữ “yêu” kia, toàn bộ con tim Tưởng Viễn Chu bị đâm đến máu thịt lẫn lộn mơ hồ.
Hóa ra anh nôn nóng tìm cô, chỉ để nghe được những lời này.
Tưởng Viễn Chu giơ bàn tay lên, vô thức chống lên khung cửa, ngón tay anh từng chút một co rút lại. Phương Minh Khôn đứng một bên không nhúc nhích, nước mắt từ trong hốc lũ lượt rơi xuống, không đành lòng đi vào trong quấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sac-dep-kho-cuong/2121398/quyen-2-chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.