Trong phòng nghỉ.
Cửa vẫn bị khóa trái như cũ, Phương Minh Khôn đã cắm mấy cây kim vừa dài vừa mảnh vào mu bàn tay của Phương Thịnh. Hứa Tình Thâm nhìn thấy tay của anh đang run rẩy, tỏ ra đau đớn vô cùng.
Động tác của Phương Minh Khôn rất thành thạo lưu loát, cầm một cây kim, hướng vào huyệt thái dương của anh nhẹ nhàng vê nắn, sau đó đẩy kim vào trong.
Lần này, hẳn là đau đến mức khó có thể nhịn nổi, hai mắt Phương Thịnh nhắm nghiền, khuôn mặt vặn vẹo đến mức dữ tợn, từng đường gân xanh trên trán căng ra nổi lên rõ ràng, từng giọt mồ hôi thật to từ gò má lăn xuống, cổ áo sơ mi trắng tinh cũng bị ướt đẫm.
Hứa Tình Thâm siết chặt hai nắm tay, "anh sẽ không dễ dàng phát bệnh đâu. Phương Thịnh, hôm nay là lễ đính hôn của anh mà, chẳng phải anh nên vô cùng hào hứng sao ?"
Phương Thịnh không trả lời, sau khi chịu đựng qua một cơn đau đớn, yếu ớt rũ rượi nằm trên ghế sa lon.
"Tình Thâm, cháu đừng oán trách Phương Thịnh."Phương Minh Khôn thu lại những cây kim kia.
"cháu có cái gì trách anh ấy đâu."Hứa Tình Thâm xoay người lại, "cháu đã từng giúp anh ấy một lần rồi. Thứ có thể đánh cuộc Hứa Tình Thâm cháu không còn dư lại được bao nhiêu, cháu không muốn vì anh ấy mà mạo hiểm nữa."
Phương Thịnh khẽ nâng mắt lên nhìn cô, "được rồi, em đi ra ngoài đi."
Hứa Tình Thâm quả thật nhấc bước chân lên định rời đi. Phương Minh Khôn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sac-dep-kho-cuong/2121341/quyen-1-chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.