“Chú khi dễ người khác!” Tiếu Nhiễm nén lệ lên án. Anh vừa rồi còn rõ ràng dịu dàng, lập tức đã thay đổi, bắt đầu điên cuồng đoạt lấy.
“Tôi nhất định là điên rồi!” Cố Mạc xâm phạm được một lúc thì ngừng, ghé vào trên ngươì Tiếu Nhiễm, vùng vẫy thở hổn hển. Đột nhiên anh buông cô ra, cúi xuống mắt bàn, ánh mắt vùng vẫy nhìn cô.
Tiếu Nhiễm thấy được ánh mắt lạnh lùng của anh, xấu hổ đứng dậy, kéo áo ngủ xuống, cúi đầu đứng trước mặt Cố Mạc, cũng không dám động đậy. Cô sợ chính mình lại kích thích anh....
Cố Mạc giơ tay lên, đột nhiên xoa lên vết hôn ở gáy của cô, ánh mắt phức tạp.
Tiếu Nhiễm bối rối ngẩng đầu, lui về phía sau, lại phát hiện sai mình là bàn ăn, nếu anh thay đổi chủ ý, vốn dĩ cô cũng không thể chạy trốn.
Trong ánh mắt của anh lộ ra đau khổ và bế tắc, khiến cô nhìn mà không hiểu.
“Đi ngủ!” Âm thanh của anh có chút khàn. Nhìn trên người cô nhuộm đầy sắc tình, anh có chút tự trách. Trong ân oán với Tiếu Bằng Trình, Tiếu Nhiễm chỉ là một người bị hại vô tội. Anh vậy mà lại để thù hận đối với Tiếu Bằng Trình đẩy lên người Tiếu Nhiễm, không khống chế được mà làm tổn thương cô.
Tiếu Nhiễm giống như phạm nhân được đặc xã, lập tức níu chặt cổ áo trốn về hướng cầu thang, e sợ ở lâu thêm một chút anh sẽ đổi ý. Có lẽ là cô quá mức bối rối, chân hơi lảo đảo một chút, thân thể liền ngã
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sa-vao-treu-gheo-vo-yeu-tong-giam-doc-vo-cung-cung-chieu/2239951/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.