Editor: Xẩm Xẩm
“Đừng sợ! Tất cả đã có ba! Nên quên hết đi. Nhớ kỹ, con là bảo bối tâm can của ba, con là Tiểu Nhiễm lương thiện đáng yêu.” Tiếu Bằng Trình nhẹ nhàng vỗ lưng con gái, dịu dàng an ủi. ông phải tiêu trừ hết những ác cảm của con gái.
“Con không đáng yêu! Con không lương thiện! Con là công chúa bị làm hư.” Tiếu Nhiễm ghé vào trong lòng ba tự trách nói.
Nếu năm đó cô không hư đốn, nếu năm đó cô có thể nói chuyện với ba bình thường, có lẽ tai nạn kia cũng không xảy ra.
“Cho dù bị làm hư, cũng là tiểu công chúa đáng yêu của ba.” Tiếu Bằng Trình cưng chiều xoa mặt con gái.
“Cũng chỉ có ba mới nói thế.” Tiếu Nhiễm xì một tiếng nở cụ cười. ở trong mắt ba, cô phạm lỗi lớn đều vẫn là bảo bối của ba, đều rất trân bảo. trên thế giới này cô tìm không thấy người thứ hai cưng chiều cô giống như ba, cô thực may mắn khi có ba tốt như vậy.
“Con thấy con cười lên thật tốt.” Tiếu Bằng Trình nhéo mặt con gái, cưng chiều nói.
“Cha, Cố Mạc đâu?” đột nhiên Tiếu Nhiễm nhớ tới Cố Mạc. Sao anh không ở bên cạnh cô, chẳng lẽ anh đã biết chân tướng tai nạn xe cộ đó, không để ý đến cô? Đột nhiên cô khung hoảng nhéo quần áo của ba, tìm kiếm anh ở mọi nơi.
Tiếu Bằng Trình lập tức trấn an cô: “Cậu ta ở bên ngoài, cũng rất lo lắng cho con, là ba không cho cậu ta vào.”
Thế này Tiếu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sa-vao-treu-gheo-vo-yeu-tong-giam-doc-vo-cung-cung-chieu/2239627/chuong-187.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.