Editor: Quỷ Quỷ
“Muốn!” Tiếu Nhiễm lập tức đứng thẳng người, nhìn Tiếu Bằng Trình chờ đợi.
“Con yêu cậu ta như vậy sao?” Tiếu Bằng Trình cười hỏi. Nếu như con gái và Cố Mạc có thể yêu thương lẫn nhau, con đường phía trước mới có thể suôn sẻ.
Tiếu Nhiễm ngượng ngùng gật đầu.
“Cha nghỉ hưu thôi, để lại bảo bối con cho cậu ta.” Tiếu Bằng Trình tươi cười, đi ra ngoài đưa Cố Mạc vào.
Cố Mạc vừa đến liền khẩn trương chạy đến bên giường Tiếu Nhiễm, ra sức ôm cô thật chặt: “Nha đầu, anh thề sẽ không bao giờ chọc giận em nữa. Anh không hề gặp Ưng Mẫn một mình, không cho cô ấy ôm, cũng không cho cô ấy hôn. Đừng giận anh nữa!”
Tiếu Nhiễm không thể giải thích tại sao mình lại ngất xỉu, cắn môi áy náy.
Cố Mạc nghĩ Tiếu Nhiễm vẫn còn giận mình:”Nha đầu, anh và Ưng Mẫn chỉ là quan hệ anh em đồng nghiệp thôi.”
“Chú, em muốn về nhà.” Tiếu Nhiễm yếu ớt ôm thắt lưng Cố Mạc.
“Về nhà? Nha đầu, em vẫn còn giận anh sao?” Cố Mạc tưởng Tiếu Nhiễm muốn về nhà cùng cha, lo lắng nắm hai vai cô. Anh hoàn toàn không thể lường được việc Ưng Mẫn sẽ hôn anh. Nếu sớm biết trong đời này anh vẫn có thể động lòng trước một cô gái khác, anh sẽ phân rõ giới hạn với Ưng Mẫn ngay từ đầu.
“Cha em tạm thời không muốn nuôi em nữa.” Tiếu Nhiễm chu lên cái miệng nhỏ nhắn buồn bực nhìn Cố Mạc. Cô vẫn rất để ý đến cái hôn kia của Ưng Mẫn,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sa-vao-treu-gheo-vo-yeu-tong-giam-doc-vo-cung-cung-chieu/2239625/chuong-188.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.