Editor: Quỷ Quỷ
Lúc đi theo Cố Mạc ra thang máy thì Tiếu Nhiễm nhìn thấy Lynda nhìn mình rất bất mãn. Tới khi đến trước mặt Lynda thì cô liền tươi cười ấm áp:”Cô Lynda đến sớm vậy.”
“Đã mười giờ rồi! Vẫn còn sớm sao?” Lynda không hờn giận hừ một tiếng.
Cố Mạc là một cỗ máy làm việc điên cuồng, từ trước đến nay chưa bao giờ có chuyện muộn giờ.
“Tại Cố Mạc không chịu xuống giường…” Tiếu Nhiễm ôm hai má cực kỳ thẹn thùng, vẻ mặt đặc biệt làm người ta nhung nhớ, làm Lynda tức giận đến nỗi vẻ mặt đắc ý ban đầu đen đi trong chốc lát.
Cố Mạc quay người lại, ôm chầm lấy Tiếu Nhiễm, thì thầm bên tai cô:”Diễn đủ chưa?”
Tiếu Nhiễm chớp chớp mắt nhìn Cố Mạc, vô tội hỏi:”Tại anh nói chuyện khuya quá, em thực sự vô tội mà."
Cô tỏ ra oan ức như vậy vẫn không thể chọc cho Lynda giận sao?
“Muộn là tại anh,” Cố Mạc nhanh nhảu xin lỗi, thấy Tiếu Nhiễm lộ ra tươi cười, anh mới quay sang Lynda, đem văn kiện đang cầm trong tay đưa cho đối phương, “Lynda, tôi vừa tiện đường xuống nhà xưởng, cô đem tài liệu thí nghiệm lâm sàng này sửa lại một chút, số liệu bên trong có vấn đề, kỹ sư Lưu đã ghi chú rõ ràng rồi.”
Lynda nhìn báo cáo thí nghiệm trong tay, gật đầu một cái, liền xoay người đi làm chuyện của mình.
“Dưới nhà xưởng nóng muốn chết, chú, em muốn uống nước đá!” Tiếu Nhiễm nói lớn sau lưng Lynda.
Sáng sớm Cố Mạc đã lôi cô ra khỏi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sa-vao-treu-gheo-vo-yeu-tong-giam-doc-vo-cung-cung-chieu/2239617/chuong-192.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.