Editor: Xẩm Xẩm
Chạy được tiếp sức một trăm mét, thắt lưng Ninh Hạo đau đớn, anh đứng thở hổn hển. trạng thái hôm nay không tốt, trong đầu anh luôn nhớ đến Tiếu Nhiễm, không có cách nào tập trung thi đấu.
“Tuy rằng chỉ lấy giải ba, nhưng là rất tốt rồi!” Chủ nhiệm lớp đi đến, vỗ vai anh.
Ninh Hạo có chút áy náy nhìn chủ nhiệm. nếu anh cố hết sức, giải quán quân sẽ không dành cho lớp khác. “Cô gái Vương, đều tại em.”
“Dù sao cũng chỉ là một trận đấu. không cần để ở trong lòng. Trong cuộc đời này còn rất nhiều, không thể chỉ vì mọt lần thất bại thì tuyệt vọng luôn.” Giáo viên Vương nghiêm túc an ủi Ninh Hạo. có lẽ vì xuất thân từ gia đình quân nhân, Ninh Hạo cũng không thể cho phép mình thất bại, mặc kệ là làm chuyện gì cũng phải dốc hết sức.
Ninh Hạo gật đầu: “Giao viên Vương, em hơi mệt, đi về trước.”
“Cô bảo Hạ Minh đưa em về.” giáo viên Vương lập tức đề nghị.
“Không cần.” Ninh Hạo nhấc khăn lên lau mồ hôi trên trán, liền nói tạm biệt với giáo viên Vương.
Hạ Minh đã chạy tới, nhìn bóng lưng của anh đi xa, hỏi giáo viên Vương: “Cô giáo, lớp trưởng làm sao thế?”
“Về nhà nghỉ ngơi. Cuộc thi của nữ sắp bắt đầu, các em nhanh đi khởi động!”
Nghe được chủ nhiệm lớp nói, Hạ Minh liền không dám nhắc lại lời nói của chủ nhiệm bảo cô đưa Ninh Hạo về.
Ninh Hạo mới vừa đi ra trường học, liền nhìn thấy ở cửa có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sa-vao-treu-gheo-vo-yeu-tong-giam-doc-vo-cung-cung-chieu/2239615/chuong-193.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.