“Cố Mạc, nói như thế nào cậu cũng là con rể của Tiếu gia, tập đoànBằng Trình gặp vấn đề, đối với cậu cũng chẳng có gì tốt đẹp cả!” DươngNguyệt Quyên đuổi theo, cao ngạo nói, “Cậu không thể thấy chết mà khôngcứu được!”“Đối với tôi cũng chẳng có vấn đề!” Cố Mạc lạnh lùng, kiêu ngạo nói xong, nắm lấy tay Tiếu Nhiễm rời khỏi bệnh viện.
”Anh rể, đợi em với!” Tiếu Lạc nhìn thấy Cố Mạc muốn bỏ mặc mẹ con cô ta, muốn đi ăn cơm riêng với Tiếu Nhiễm, lập tức đuổi theo: “Anh rể,anh đi nhanh như vậy làm gfi chứ?”
Cố Mạc mím môi, lạnh nhạt nói: “Đói!”
”Tiếu Lạc, cũng có nhiều nhà hàng như vậy, hai người ko cần đi theochúng tôi!” Tiếu Nhiễm muốn bỏ mặc hai mẹ con Tiếu Lạc lại, nhưng bị CốMạc ngăn cản. “Thêm hai đôi đũa mà thôi!” Đôi mắt Cố Mạc không thể hiệngì đảo mắt nhìn hai mẹ con Tiếu Lạc, khóe môi nở nụ cười.
Cố Mạc chọn một nhà hàng trông có vẻ lịch sự, tao nhà dẫn Tiếu Nhiễmvào. Tiếu Lạc và Dương Nguyệt Quyên có cảm giác không thú vị nhưng cũngkhông tự tìm nhà hàng khác mà theo sau Cố Mạc và Tiếu Nhiễm vào trong.
Cố Mạc gọi vài món ngon, sau đó đưa thực đơn cho Tiếu Nhiễm, hỏi: “Muốn ăn gì?”
”Có tôm hùm đất không ạ?” Tiếu Nhiễm không cầm thực đơn mà hỏi luôn.
”Đúng là chỉ chung thủy với tôm hùm đất thôi!” Ánh mắt Cố Mạc cưngchiều nhìn Tiếu Nhiễm. Ở chung với cô lâu như vậy, anh hiểu được cô cóthể ăn mãi tôm hùm đất mà không chán.
”Ăn ngon
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sa-vao-treu-gheo-vo-yeu-tong-giam-doc-vo-cung-cung-chieu/2239364/chuong-315.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.