Tiếu lạc không nghĩ tới Tiếu Nhiễm một chút cũng không sợ hãi, liền kinh ngạc tới cằm cũng sắp rớt xuống đất rồi.“Chị, em thật bội phục chị. Em đã mười sáu tuổi, thế nhưng tay láicòn chưa có chạm qua. Anh rể, chị của em thật lợi hại phải không? Mườiba tuổi liền biết lái xe!” Tiếu Lạc cũng không khỏi nói quá rồi. Ba chữ“Mười ba tuổi “kia là muốn cho Cố Mạc nghi ngờ sao. Quả nhiên sự thậtđều không phải như cô nghĩ.
”A...?” Cố Mạc chỉ là a... lên một tiếng thật sâu xa. Sau đó? Liền không có sau đó.
Này cũng thật giống như anh bắn ra một mũi tên, cứ tưởng rằng sẽ bắntrúng hồng tâm, ai dè lại phát hiện ra nó rơi vào trong nước, liền tiếng vang cũng chưa nghe được.
Tiếu Lạc căm giận túm chặt lấy cái khăn trải bàn.
Cố Mạc đây là ngốc thật hay là đang giả bộ ngốc?
Anh không có nghe ra ám chỉ trong lời nói của cô sao?
Hoặc là anh căn bản cũng không thèm quan tâm đến vụ tai nạn năm đó nữa?
Cố Mạc thật sự làm cho người ta khó nắm bắt.
Nhìn thấy vẻ mặt không thể tin được cùng không cam lòng của Tiếu Lạc, Tiếu Nhiễm thiếu chút nữa đã cười ra tiếng. Với cái đạo hạnh đó mà Tiếu Lạc cũng muốn bày trò đùa giỡn ở trước mặt Cố Mạc sao. Cô ở dưới bànliền dựng thẳng ngón cái lên khen ngợi câu trả lời của anh. Cố Mạc cườikhinh bỉ một phen, giống như cố ý làm để cho Tiêu lạc xem.
”Tiếu Nhiễm, nhìn thấy con hạnh phúc như
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sa-vao-treu-gheo-vo-yeu-tong-giam-doc-vo-cung-cung-chieu/2239363/chuong-316.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.