“Ba còn cái gì mà bà ấy có thể lừa được nữa sao?” Tiếu Bằng Trình lơ đễnh nói.Hiện tại, số tiền công ty mắc nợ đã vượt quá tài sản có được, muốngiải quyết được cục diện rối rắm này, chỉ có thể trông chờ vào việnnghiên cứu chế tạo ra loại thuốc mới đưa ra thị trường. Nhưng mà thuốcmới có thể thông qua cục kiểm duyệt WS hay không lại là một chuyện khác. Nếu Cố Mạc vẫn cứ tiếp tục gây khó dễ, thì vấn đề tiêu thụ lượng thuốcmới sau khi đưa ra thị trường cũng là một vấn đề không mấy khả quan. Ông cũng biết hiện tại mình đang đi một nước cờ hiểm, Dương Nguyệt Quyênlại càng hiểu rõ hơn so với bất cứ ai. Bà ấy không lý nào lại muốn côngty sụp đổ, mang theo một thân nợ nần sống đến cuối đời.
”Bà ta...” Tiếu Nhiễm vừa muốn nói ra việc Dương Nguyệt Quyên cấu kết với quản lý tài vụ vơ vét tài sản công ty, đã bị Cố Mạc ngăn cản lại.
”Con gái, thà phá hủy một tòa miếu cũng không nên phá vỡ một cuộc hôn nhân.” Cố Mạc vẫn là rất để ý Tiếu Nhiễm “Mì cũng lạnh rồi đấy.”
”A....” Tiếu Nhiễm khẩn trương đứng dậy, múc canh vào trong chén, sau đó ngồi bên giường đút cho Tiếu Bằng Trình, “Ba thấy thế nào, ăn ngonchứ?”
“ Ngon! Được tâm can bảo bối đút, dù là thuốc độc ăn cũng ngon.” Tiếu Bằng Trình cảm khái cười nói.
”Con sẽ không bao giờ để ba phải uống thuốc độc.” Tiếu Nhiễm gắp nốtmiếng mì cuối cùng trong bát cho Tiếu Bằng Trình, ngang ngạnh hừ hừ nói.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sa-vao-treu-gheo-vo-yeu-tong-giam-doc-vo-cung-cung-chieu/2239359/chuong-320.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.