Tiếu Lạc ngồi trên giường, dùng lực quảng ngã búp bê, lấy nó cho hả giận: “Đáng giận! Qúa đáng giận rồi!”
“Tức chết mình thì hữu dụng sao?” Dương Nguyệt Quyên đi tới, cao ngạo nhìn Tiếu Lạc.
Vốn dĩ kế hoạch của bà là một hòn đá ném hai con chim, tức hủy diệt thanhdanh của Tiếu Nhiễm, có năng lực để cho Cố Mạc lại không thể kiêng nể gì mà đối phó với tập đoàn Bằng Trình nữa. Nhưng kết quả lại là đẩy mạnhTiếu Nhiễm vào trong lòng Cố Mạc. Nhớ lại sắp cử hành hôn lễ, bà cùnggiống như Tiếu Lạc, hận đến cắn răng. Nếu Cố Mạc có thể ở trên, hiện tại đã không có kết cục này cho Tiếu Nhiễm.
“Là vô dụng.nhưng là con không cam lòng như vậy! Nếu như cô mặt dày theo sát Cố Mạcthì cũng vật thôi, vậy mà vẫn còn cử hành hôn lễ. Cố Mạc kết hôn, haigiới nhân vật chính thương đều tham gia, cho dù không oanh động toànTrung Quốc, cũng sẽ là oanh động cả thành phố A. Xem chị ấy phong quangnhư thế nào, con đã muốn bóp chết chị ta! Bóp chết chị ta! Bóp chết chịta!” Tiếu Lạc nắm chặt cổ con búp bê, âm ngoan gầm nhẹ.
“Tiếu Lạc, bình tĩnh một chút! Chúng ta không thể giết người, mà phải độngnão nghiên cứu như thế nào để cho cô ta sống không bằng chết.” DươngNguyệt Quyên âm ngoan cười lạnh: “Chết thì quá sung sướng rồi! Sốngkhông bằng chết mới khiến cho người ta nhận hết hành hạ!”
“Muốn làm thế nào?” Tiếu Lạc lập tức ném búp bê xuống, nhanh chóng hỏi han.
“Mẹ tới tìm con không phải
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sa-vao-treu-gheo-vo-yeu-tong-giam-doc-vo-cung-cung-chieu/2239185/chuong-403.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.