Sau khi đưa Tiếu Nhiễm đến trường học, Cố Mạc dừng xe lại sau đó túmchặt lấy bả vai Tiếu Nhiễm còn đang muốn xuống xe. Anh chỉ chỉ vào môimình, nhìn Tiếu Nhiễm nói: “Hôn tạm biệt!”Tiếu Nhiễm vụng trộm nhìn thoáng qua các bạn học xung quanh, tuy cótấm kính cửa xe ngăn cách, bên ngoài thấy không rõ người ở bên trong,nhưng cô vẫn có chút bất an. Vạn nhất bị bạn học nhìn thấy, cô cũng đừng nghĩ muốn đi học nữa.
”Về nhà bổ sung, có được hay không?” Tiếu Nhiễm đáng thương tội nghiệp theo sát Cố Mạc thương lượng.
”Về nhà là về nhà.Vốn dĩ không cần bổ sung!” Cố Mạc ôm chầm lấy eo Tiếu Nhiễm, thanh âm khàn khàn nói.
Tiếu Nhiễm đặt tay ở trước ngực Cố Mạc, khuôn mặt đỏ bừng ra lệnh: “Nhắm mắt lại!”
Sau khi thấy Cố Mạc không có dị nghị gì mà nhắm mắt lại, cô mới bớt xấu hổ vội vàng mổ trên môi anh một cái.
Cố Mạc mở to mắt, bất mãn kháng nghị: “Cái này mà gọi là hôn?”
”Không phải là hôn chẳng nhẽ là cắn?” Tiếu Nhiễm đỏ mặt sẵng giọng.Cô có thể đánh bạo ở trước cổng trường học hôn anh, anh nên biết thỏamãn chứ, ấy vậy mà bây giờ còn kỳ kèo mè nheo.
”Anh dạy em!” Cố Mạc cúi đầu, nhanh chóng bắt lấy đôi môi né tránhcủa Tiếu Nhiễm, nhiệt tình tặng cho cô một nụ hôn nồng cháy đúng tiêuchuẩn mãi đến khi hai gò má cô phiếm hồng, anh mới buông cô ra.
”Về sau không cần anh đưa em đi nữa! Em muốn tiểu Trương đưa em đi!” Tiếu Nhiễm đỏ mặt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sa-vao-treu-gheo-vo-yeu-tong-giam-doc-vo-cung-cung-chieu/2239148/chuong-422.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.