“Cảm mạo thế nào?” Ninh Hạo quan tâm thấp giọng hỏi Tiếu Nhiễm.
Tiếu Nhiễm gật đầu: “Cám ơn lớp trưởng quan tâm, chỉ là đột nhiên bị bệnh, thi giữa kỳ vẫn được.”
“Đừng đặt nặng thành tích lần này.” Ninh Hạo thanh nhã cười nói. Sức khỏETiếu Nhiễm tốt, anh an tâm. Ngày đó có cuộc thi cô đột nhiên té xỉu dọaanh, hai ngày này anh lo lắng đế mức ăn không ngon ngủ không yên, nhưngvừa rồ không có tư cách đi qua thăm cô, thật sự vội vàng muốn chết.
“Ừ, thi vào trường cao đẳng không thể nổi.” Tiếu Nhiễm bướng bỉnh le lưỡi.
“Sao có thể như vậy?” Ninh Hạo cũng cười rộ lên.
Nhìn thấy hai người nói chuyện với nhau, Hạ Minh cầm com-pa, hung hăng đâm lên giấy cho hả giận.
Vương Giai Tuệ dựa vào bên tai Hạ minh, thấp giọng nói mấy câu, Hạ Minh lập tức đổi giận thành cười.
Thành tích thi thử giữa kỳ so ra, Ninh Hạo đứng đầu, Tiếu Nhiễm đặc biệt caohứng thay anh. Ninh Hạo có thành tích có thể thi đậu trung học D, aibiết lúc anh thi lại có chút sai lầm, tiếc nuối vào học trường này. Tuyrằng trường của bọn họ cũng không tồi, nhưng so với D vẫn kém vài bậc.
Hy vọng thi vào trường cao đẳng, Ninh Hạo có thể bình tĩnh phát huy, thi đậu trường đại học Q mà anh mở ước.
Chủ nhiệm ở lớp nói đến tên Tiếu Nhiễm, cố ý nhìn cô mọt cái: “Tiếu Nhiễm, cảm mạo thế nào?”
Tiếu Nhiễm chạy nhanh đứng lên, báo cáo với giáo viên: “Toàn bộ đều tốt, cám ơn sự quan
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sa-vao-treu-gheo-vo-yeu-tong-giam-doc-vo-cung-cung-chieu/2239146/chuong-423.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.