“Mẹ, con biết rồi! Sau này con sẽ hòa thuận với Tiếu Nhiễm, giúp bạnấy đề phòng Hạ Minh Minh. Con sẽ không thông đồng với Hạ Minh Minh làmchuyện xấu nữa!” Vương Giai Tuệ thật sự hối hận.“Mẹ đang muốn nói chuyện này với con!” Lý Á Lệ đặt nồi cháo kê lênbàn, lấy từ trong ví ra một tờ chi phiếu: “Cố tiên sinh cho chúng ta 100 vạn Tệ chỉ có một yêu cầu duy nhất là bảo vệ Tiếu Nhiễm. Trước lúc tốtnghiệp không cho bất luận kẻ nào làm hại con bé. Giai Tuệ, con có đồng ý không?”
”Một trăm vạn?” Vương Giai Tuệ nghe mẹ nói vậy bất ngờ đứng dậy.
Một trăm vạn, con số này với gia đình cô ấy là một con số trên trời.
”Ừ! Lúc đầu, mẹ còn tưởng Cố tổng viết nhầm một số không.” Lý Á Lệvui vẻ cười nói, “Con thấy không, con người Cố tổng thật tốt, không oángiận chúng ta lại còn cho chúng ta có cơ hội bù đắp! Còn cho chúng tamột trăm vạn nữa!”
”Cố Mạc đối với Tiếu Nhiễm thật tốt!” Vương Giai Tuệ hâm mộ nói.
”Giai Tuệ, không phải con ghen tị đấy chứ?” Lý Á Lệ vội vàng nhìn con gái.
”Là hâm mộ mẹ ạ! Con không dám ghen tị đâu, ghen tị khiến con người ta trở nên tồi tệ!” Vương Giai Tuệ hối hận nói.
”Cố tổng nói hi vọng sau khi con tốt nghiệp có thể đến Mạc Y làmviệc. Đến lúc đó, cậu ấy sẽ cho chúng ta một căn hộ nhỏ!” Lý Á Lệ vui vẻ nói.
”Mẹ, chúng ta vô công bất thụ lộc, nhà cửa không thể lấy được!” Vương
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sa-vao-treu-gheo-vo-yeu-tong-giam-doc-vo-cung-cung-chieu/2239113/chuong-445.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.