Editor: Xẩm Xẩm
Tiếu Nhiễm vừa lau tóc vừa đi rakhỏi phòng tắm, nhìn thấy Cố Mạc đang dựa vào đầu giường xem điện thoại, đi qua dựa vào trong lòng anh: “Chú, cảm ơn anh.”
“Sao thế.” Cố Mạc nhàn nhạt nở nụ cười một cái: “Em không muốn ba em phá sản, anh sẽ giúp ông ấy.”
“Em biết là anh làm vì em.” Tiếu Nhiễm cảm động chớp tròng mắt.
Cố Mạc vậy mà có thể đặt thù hận xuống, chủ động đề xuất trợ giúp ba, cô không thể tưởng tượng được.
“Anh là vì muốn có nhiều người cùng giúp đỡ anh nuôi dưỡng con sâu gạo như em.” Cố Mạc nhéo má Tiếu Nhiễm, cười nói.
“Anh trốn không thoát trách nhiệm đâu! Gả con gái ra ngoài như tạt nước rangoài! Em đã không thể để ba nuôi nữa! Tất nhiên anh phải phụ trách nuôi dưỡng em rồi!” Tiếu Nhiễm khí phách ra lệnh.
Cố Mạc cười, nhẹ nhàng lau tóc cho cô: “Có thể nuôi được, anh muốn còn không được!”
Tiếu Nhiễm cười rất vui vẻ.
Cố Mạc nâng cằm cô lên, cúi đầu, hôn lên môi cô, hút vào một chút hươngthơm. Trái tim lại vì phản ứng ngây ngô của cô mà mê muội.
Tuy không phải lần đầu tiên qua đêm trong phòng cô, nhưng là lần đầu tiênanh quang minh chính đại vào ở đây. Trong lòng anh có loại cảm giác kích thích đang không ngừng bành trướng.
Anh cởi áo somi và quần dài, sau đó áp lên người cô, đặt nụ hôn lên người cô.
Lần trước, anh lén lút xông tới, e sợ bị ai đó phát hiện ra, tự
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sa-vao-treu-gheo-vo-yeu-tong-giam-doc-vo-cung-cung-chieu/2239051/chuong-473.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.