Nhìn thới gian từng giây từng phút qua đi, sắc trời ngày càng đen lại, mãi đến khi có muôn vàn ánh sao, trái tim của Cố Mạc giống như rơi vào động không đáy.
Anh thất hứa rồi!
Thất hứa với hôn lễ của bọn họ.
Nghĩ đến Tiếu Nhiễm bị tổn thương, anh dùng lực nắm chặt quả đấm, trong lòng tràn ngập cảm giác bất lực.
Cố Mạc dời tầm mắt từ ngoài cửa sổ về trong phòng bệnh, thất vọng đau khổ nhìn bác gái Tưởng ở trên giường bệnh: “Bác hủy đi hôn lễ của cháu, vừa lòng không?”
Phu nhân Tưởng ngửa đầu cười lạnh: “Vừa lòng, rất vừa lòng, để cho Tiếu Nhiễm đau lòng rơi lệ chính là mục đích của tôi!”
Cố Mạc cắn chặt răng, không rõ vì sao bác gái Tưởng lại biến thành một người ác độc như vậy. Anh nghĩ không ra từ nào khác có thể hình dung về bà vào giờ phút này. Nếu bà không phải mẹ của Y Nhiên, chắc chắn anh sẽ không bị bà uy hiếp như vậy. “Cháu có thể đi được chưa?”
“Sao nào? Nghe được Tiếu Nhiễm sẽ đau lòng rơi lệ, không kiềm chế được à?” Phu nhân Tưởng cười trào phúng.
Bà không thể cho phép người hại chết con gái bà gả cho Cố Mạc! Con gái bà mới là người nên được hưởng vinh hoa phú quý.
Nếu Cố Mạc cưới Tiếu Nhiễm, đó chính là châm chọc và thương tổn lớn nhất đối với Y Nhiên.
“Mục đích bác tự sát chính là để ngăn cản cháu kết hôn! Hiện giờ hôn lễ đã bị hủy, bác làm khó cháu còn có ý
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sa-vao-treu-gheo-vo-yeu-tong-giam-doc-vo-cung-cung-chieu/2238835/chuong-583.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.