“Bảy ngày! Tôi chỉ muốn cậu ở đây bảy ngày! Bảy ngày này không cho phép cậu gọi điện thoại, không được lên mạng, không được liên lạc với Tiếu Nhiễm! Nếu cậu làm được việc này, tôi có thể thu hồi yêu cầu muốn làm cho Tiếu Nhiễm nợ máu phải trả bằng máu.” Bà Tưởng lạnh lùng liếc Cố Mạc.
Bảy ngày?
Bảy ngày không về nhà, bảy ngày không liên lạc với Tiếu Nhiễm, bảy ngày không nói lời xin lỗi với Tiếu Nhiễm, vậy quan hệ hôn nhân của anh và Tiếu Nhiễm sẽ đi đến đâu. Tiếu Nhiễm chỉ e sẽ hoàn toàn hết hy vọng với mình. Cho dù anh có giải thích thế nào cũng không có tác dụng.
Anh còn có cơ hội được tha thứ sao?
Cố Mạc đau lòng ngã ngồi xuống ghế.
Anh có thể không đồng ý sao?
“Nợ máu phải trả bằng máu! Cố Mạc, đừng tưởng rằng ngăn cản được hôn lễ của các người là tôi sẽ vừa lòng! Tôi muốn trả thù! Tiếu Nhiễm nợ tôi cái gì thì phải trả lại cái đó!”
Bà Tưởng tuyên bố trong nước mắt, anh biết bà không hề nói chơi.
Nếu anh ở lại đây bảy ngày, bà ấy thật sự có thể thu hồi yêu cầu bắt Tiếu Nhiễm đền mạng sao?
Anh không thể khẳng định. Bởi vì không ai có thể yêu cầu một bệnh nhân tâm thần thực hiện hứa hẹn.
Nhưng anh chắc chắn, nếu anh khôn đồng ý, bà Tưởng sẽ trả thù ngay lập tức. Nhà tan cửa nát, hận thù trong lòng vốn không thể hóa giải.
Nếu tinh thần của bà Tưởng còn tỉnh táo, có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sa-vao-treu-gheo-vo-yeu-tong-giam-doc-vo-cung-cung-chieu/2238834/chuong-584.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.