"Có chút đáng tiếc. Đại học Q là trường cũ của anh, điều kiện chỗ đó cũng tốt hơn!" Ứng Mẫn cực kỳ tiếc nuối nói.
"Con người nâng lên được cũng bỏ xuống được!" Cố Mạc không hề hối hận cười.
"Anh nha! Dường như có Tiếu Nhiễm cũng biến thành người khác rồi! Lúc anh ở bên cạnh Tưởng Y Nhiên cũng không như vậy!" Ứng Mẫn nói với Cố Mạc.
"Vậy sao?" Cố Mạc hơi thất thần một chút.
"Trước kia, công việc của anh chưa bao giờ vì ý kiến của Tưởng Y Nhiên mà thay đổi, anh có thể chiều theo ý muốn trong những việc vặt của sinh hoạt hàng ngày. Anh xem mình bây giờ đi, công việc quan trọng vậy đều có thể vì Tiếu Nhiễm mà thay đổi!" Ứng Mẫn thâm ý nhìn Cố Mạc.
Cố Mạc trầm mặc.
là Tưởng Y Nhiên quá biết điều cho nên anh chưa bao giờ vì Tưởng Y Nhiên thay đổi bản thân. Cho dù là học hành hay công việc, anh đều tự quyết định và cô ấy chỉ chấp nhân.
"Cố Mạc, một người đàn ông không nên vì một người phụ nữ mà trói buộc bản thân. Anh hoàn toàn không cần vì cô ấy mà chọn đại học F!" Ứng Mẫn đột nhiên mở miệng, thay đổi bất ngờ, không khen ngợi anh nữa mà mang theo vẻ trách cứ.
"Đại học F cũng không tệ. Anh cũng không phải là chuyên gia uy tín gì, chỉ muốn truyền kiến thức của mình cho những người cần thôi. Ở chỗ nào cũng như nhau!" Cố Mạc lạnh nhạt nói.
"Anh vui vẻ là tốt rồi!" Ứng Mẫn đứng lên, mỉm cười
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sa-vao-treu-gheo-vo-yeu-tong-giam-doc-vo-cung-cung-chieu/2238817/chuong-591.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.