Vương Giai Tuệ đứng ở phía sau Ninh Hạo, tâm tình phức tạp nhìn Ninh Hạo cùng Tiếu Nhiễm ôm nhau đứng cùng một chỗ.
Nếu không có Cố Mạc, hai người bọn họ ở bên nhau thật đúng là trời sinh một cặp.
"Tiếu Nhiễm, cậu khiến mọi người vội muốn chết!" Cô đi đến bên cạnh hai người, vui sướng nhìn Tiếu Nhiễm.
"Giai Tuệ?" Tiếu Nhiễm không nghĩ tới có thể gặp Giai Tuệ, cô khẩn trương đẩy Ninh hạo ra, dùng sức lau nước mắt, giọng nói thành khẩn đầy xin lỗi: "Có phải tớ quấy rầy cuộc hẹn của hai người không?"
"Hẹn hò?" Vương Giai Tuệ sau khi nghe thấy Tiếu Nhiễm giải thích, liền buồn cười nhìn thoáng qua Ninh Hạo đang xấu hổ, "Làm sao có thể? Tiếu Nhiễm, cậu cảm thấy hai người bọn tớ giống một đôi đang yeu nhau sao?”
"Chẳng lẽ không đúng?" Tiếu Nhiễm mê mang nhìn Ninh Hạo một phen.
Nếu hai người bọn họ không hẹn hò, làm sao lại có thể cùng nhau xuất hiện tại đây?
Ninh Hạo nhàn nhạt giải thích: "Bác trai gọi điện hỏi tớ có thấy cậu liên lạc không, sau lại nói cậu mất tích rồi. Thế là tớ liền khẩn trương liên lạc với Giai Tuệ, cậu ấy nghe nói không thấy cậu cũng thực lo lắng. Cho nên chúng tớ liền đi tìm cậu."
"Đã khiến các cậu lo lắng rồi." Tiếu Nhiễm cảm kích nói.
Cô chạy đi chỉ lo bản thân mình đau lòng mà quên mất ba, Ninh hạo cùng mọi người đều lo lắng cho cô.
"Nhanh gọi điện thoại cho bác trai đi. Không thấy điện thoại của cậu, bác ấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sa-vao-treu-gheo-vo-yeu-tong-giam-doc-vo-cung-cung-chieu/2238806/chuong-596.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.