Tiếu Bằng Trình nhìn Cố phu nhân mang theo con trai con dâu cùng một đống quà tặng đến nhà, liền lạnh mặt nói: "Các người còn tới đây làm gì?"
Vẻ mặt bà nội Cố đầy áy náy nói: "Ông thông gia, tôi cùng Hoài Lễ bọn họ đặc biệt tới nói lời xin lỗi với ông."
"Bà đừng làm như vậy! Gia đình tôi chịu không nổi!" Sắc mặt Tiếu Bằng Trình có chút hòa hoãn, nhưng vẫn không cho người nhà họ Cố được sắc mặt tốt, "Tai nạn xe cộ năm đó là lỗi của nhà chúng tôi, hôn lễ thực sự đã khiến cho con gái tôi triệt để mất mặt, thương tâm cực độ, kết cục như vậy các người thực sự thỏa mãn rồi chứ? Vừa lòng rồi thì mời trở về cho! Tiếu gia chúng tôi không tiếp khách!"
"Nhà thông gia, chuyện hôn lễ tiểu Mạc quả thực có chút quá đáng. Nhưng nó quả thực có nỗi khổ tâm." Cố Hoài Lễ không đành lòng để cho mẹ mình tiếp tục giải thích thay con trai, liền lập tức mở miệng.
"Chuyện gì có thể so sánh với chuyện chung thân đại sự?" Tiếu Bằng Trình nghiêm mặt hỏi, "Cố Mạc có tâm để cho con gái tôi chịu ủy khuất lớn như vậy, dù cho có nỗi khổ lớn như thế nào, tôi cũng không thể tha thứ cho cậu ta nữa!"
Đúng lúc này, Dương Nguyệt Quyên cùng Tiếu Lạc đồng đi xuống lâu. Dương Nguyệt Quyên vừa nhìn thấy người nhà họ Cố đến, lập tức nhiệt tình đi qua, giúp bà nội Cố đẩy xe lăn vào nhà: "Bà nội nhà thông gia, các người tới thế nào lại không nói
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sa-vao-treu-gheo-vo-yeu-tong-giam-doc-vo-cung-cung-chieu/2238766/chuong-616.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.