Tuy đây không phải là lần đầu tiên cùng Lynda và Trịnh Húc ăn cơm nhưng Tiếu Nhiễm phát hiện một số chuyện cực kỳ thú vị. Hai người trước kia chưa bao giờ ăn ý như vậy.
Ví như, Lynda gọi đồ ăn đều là những món Trịnh Húc thích ăn vì từ đầu tới đuôi anh ấy chỉ gắp những món đó chứ không chạm vào những món khác.
Ví như, Trịnh Húc gắp cà rốt mà Lynda bỏ qua một bên.
Tiếu Nhiễm hâm mộ nhìn Lynda: "Chị Lynda, trợ lý Trịnh thật thương chị!"
"Chị cảm thấy những lời này thật sự là chị nên nói thì đúng hơn!" Lynda học giọng điệu của Tiếu Nhiễm, "Em Tiếu Nhiễm à, Cố tổng thật thương em quá đi! Nói vậy mới đúng chứ?"
"Anh ấy mới không thương em! Anh ấy cũng chưa chú ý em thích ăn cái gì mà!" Tiếu Nhiễm chu miệng, oán hận nhìn Cố Mạc đang gỡ thịt cua cho mình.
Cố Mạc ngẩng đầu nhíu mày: "Anh không thương em? Vậy anh đang bóc cua cho ai hả?"
"Anh chỉ biết em thích ăn hải sản! Nhưng không chú ý em không thích ăn cái gì! Anh xem trợ lý Trịnh ăn hết tất cả cà rốt mà chị Lynda không kìa!"
"Anh nhớ rõ em không kén ăn gì!" Cố Mạc bất đắc dĩ nói. Nếu không phải trên tay còn dính nước cua, anh thật sự muốn nhéo mặt cô, hỏi cô xem là như thế nào mới gọi là thương cô đây.
"Ai nói em không kén ăn hả? Em cũng có thứ không thích ăn mà!" Tiếu Nhiễm lâp tức kháng nghị.
"Cái gì?" Cố Mạc nghi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sa-vao-treu-gheo-vo-yeu-tong-giam-doc-vo-cung-cung-chieu/2238634/chuong-681.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.