Editor: Xẩm Xẩm
“Đợi một chút... em là nói... đã đói bụng!” Tiếu Nhiễm thở hồng hộc lui ra phía sau, chu miệng nhỏ.
“Không tồi lắm!” Cố Mạc phúc hắc cười nói.
“Cái gì không tồi lắm?” Tiếu Nhiễm nhảy khỏi chân anh, chỉnh lại quần áo, đỏ mặt kháng nghị. Cô thật sự đã đói bụng!
Cố Mạc bất đắc dĩ nhấp môi mỏng: “Được rồi, trước ăn no đi đã!”
“Răng của anh ở đâu?” Tiếu Nhiễm dùng lực giữ mặt anh, nhếch mũi chân lên, thật sự nhìn trái nhìn phải.
Cố Mạc dở khóc dở cười bóp chặt thắt lưng của cô: “Cho em xem, một viên không ít, cái quảng cáo kia nói thế nào vậy, răng tốt, khẩu vị liền tốt!”
“Không có răng!” Tiếu Nhiễm đỏ mặt dùng lực đá anh một cái.
Cố Mạc cười bế cô lên, xoay người đi vào phòng ngủ.
Sau khi vứt cô xuống trên giường, anh lập tức đè lên, gắt gao trói cô ở dưới thân.
“Không, muốn đi ăn cơm!” Tiếu Nhiễm vặn vẹo người, bất mãn trừng mắt nhìn anh.
“Em để anh ăn no trước rồi anh cho em ăn!” Cố Mạc cười che lại môi Tiếu Nhiễm.
Sau một giờ, Tiếu Nhiễm ghé vào trên người anh, bất mãn dùng lực huých vào ngực anh: “Đây là đồ của anh sao? Anh là đồ lừa đảo! Rõ ràng là cơm trưa thêm bữa tối lại còn ăn khuya!”
Cố Mạc cười ôm thắt lưng của cô: “Nha đầu, sức ăn của anh không nhỏ như thế, bữa sáng cũng không tính!”
“Anh còn nói?” Tiếu Nhiễm kéo mặt anh tới, căm giận kháng nghị.
Cố
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sa-vao-treu-gheo-vo-yeu-tong-giam-doc-vo-cung-cung-chieu/2238424/chuong-787.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.